Trong quá trình dọn dẹp ngăn kéo trang điểm, tôi đã có một khám phá thú vị về bản thân mình. Tôi nhận ra rằng việc sở hữu quá nhiều món đồ không nhất thiết mang lại cảm giác thỏa mãn như tôi từng nghĩ. Thay vào đó, việc sử dụng đúng thứ phù hợp với bản thân mới thực sự khiến ta cảm thấy nhẹ lòng và thoải mái.

Quá trình dọn dẹp đã giúp tôi nhìn lại những món đồ trang điểm mà mình đang sở hữu. Tôi nhận thấy rằng mình đã tích tụ một số lượng lớn các thỏi son môi, lên đến 5 món. Tuy nhiên, khi xem xét kỹ lại, tôi nhận ra rằng những thỏi son môi này không được mua vì nhu cầu thực sự của bản thân, mà chỉ để lấp đầy cảm xúc nhất thời. Chúng là những món đồ được mua một cách bốc đồng, không có sự cân nhắc kỹ lưỡng về việc liệu chúng có thực sự cần thiết hay không.

Quá trình “chia tay” với những thỏi son môi này đã giúp tôi nhận ra một thói quen tiêu dùng cảm xúc mà mình đã không để ý đến trước đây. Tôi nhận thấy rằng mình đã từng có xu hướng mua sắm dựa trên cảm xúc, chứ không phải dựa trên nhu cầu thực sự. Điều này không chỉ áp dụng cho việc mua son môi, mà còn có thể áp dụng cho nhiều lĩnh vực khác trong cuộc sống.

Sau khi loại bỏ những món đồ không cần thiết, tôi đã cảm thấy nhẹ lòng và thoải mái hơn. Tôi nhận ra rằng việc sở hữu ít đồ hơn không chỉ giúp tôi tiết kiệm thời gian và tiền bạc, mà còn giúp tôi tập trung vào những gì thực sự quan trọng. Quá trình này cũng giúp tôi thay đổi cách tiếp cận với việc mua sắm, trở nên更加 cẩn thận và có tính toán hơn.
Hiện tại, khi đứng trước một món đồ mới mà mình muốn mua, tôi đã có thể tự hỏi bản thân một số câu hỏi quan trọng. Món đồ này có thực sự cần thiết cho tôi không? Nó có giúp tôi cảm thấy thoải mái và tự tin hơn không? Hay nó chỉ là một món đồ được mua một cách bốc đồng, để lấp đầy cảm xúc nhất thời? Bằng cách hỏi bản thân những câu hỏi này, tôi đã có thể trở thành một người tiêu dùng thông minh hơn, và giảm thiểu được việc mua sắm dựa trên cảm xúc.
Tìm hiểu thêm về cách quản lý tài chính và tiêu dùng thông minh tại đây.